Lão Hạc chết vì một sự kết thúc bi thảm xuất phát từ hoàn cảnh sống nghèo khổ và trách nhiệm làm cha. Trong câu chuyện của Nam Cao, lão Hạc sống trong cảnh thiếu thốn, một mình phải nuôi con trai và chịu đựng sự cô đơn. Khi con trai bỏ đi làm ăn ở đồn điền cao su do không đủ tiền cưới vợ, lão chỉ còn lại mảnh vườn và con chó Vàng làm bạn.
Cuộc sống ngày càng khó khăn hơn, lão không thể kiếm tiền để sống và lo cho tương lai của con trai. Để không ảnh hưởng đến con trai, lão quyết định tìm đến cái chết. Lão xin một ít bả chó từ người hàng xóm và nói dối rằng đó là để cho con chó hay đến vườn của mình, nhưng thực chất lão đã tự sát. Cái chết của lão không chỉ là sự kết thúc cho cuộc đời đầy khổ đau mà còn là hành động cao đẹp, thể hiện lòng yêu thương và trách nhiệm của một người cha, với mong muốn con trai vẫn còn chút vốn để lập nghiệp khi trở về.
Cái chết của lão Hạc diễn ra trong sự đau đớn, vật vã, nhưng cũng tôn vinh phẩm chất thanh cao của ông, người đã thà sống trong nghèo khó chứ không bao giờ đánh mất nhân cách và tình yêu thương của mình.