Nghị luận văn học Hai đứa trẻ – Thạch Lam chọn lọc

Nghị luận văn học Hai đứa trẻ – Thạch Lam chọn lọc hay nhất – Mẫu số 1

Trong tác phẩm của Thạch Lam, đặc biệt là “Hai đứa trẻ,” không có những sự kiện kịch tính hay tình tiết gay cấn. Đó chỉ là câu chuyện về hai chị em Liên và An, từ Hà Nội chuyển về sống tại một phố huyện nghèo, chăm sóc một cửa hàng tạp hóa nhỏ. Cảnh buổi chiều, hai chị em ngồi trên chõng tre ngắm nhìn phố xá khi hoàng hôn buông xuống. Dù đã buồn ngủ, họ vẫn kiên nhẫn thức đợi chuyến tàu đêm từ Hà Nội chạy qua rồi mới đóng cửa hàng đi ngủ. Thạch Lam tránh việc xây dựng các cốt truyện ly kỳ hay phức tạp, thay vào đó, “Hai đứa trẻ” thu hút độc giả bằng sự chân thực của cuộc sống thường ngày. Phong cách này của ông tương đồng với những nhà văn hiện thực giàu tính nhân đạo như Nam Cao, Nguyên Hồng, và Tô Hoài, nhưng đồng thời cũng pha trộn chất lãng mạn, kích thích ước mơ giống với Nhất Linh, Khái Hưng và Hoàng Đạo.

hai đứa trẻ của thạch lam

Trong “Hai đứa trẻ,” sự hòa quyện giữa hiện thực và lãng mạn được thể hiện qua bức tranh thiên nhiên của một vùng quê yên bình vào buổi chiều. Khi đêm xuống, “Một đêm mùa hạ êm như nhung và thoảng qua gió mát…” khung cảnh trở nên thơ mộng với hình ảnh “Phương Tây đỏ rực như lửa cháy và những đám mây ánh hồng như hòn than sắp tàn.” Tuy nhiên, bức tranh thiên nhiên tươi đẹp lại đối lập với cảnh làng quê nghèo nàn, tối tăm: “Trong cửa hàng hơi tối, muỗi đã bắt đầu vo ve,” hay “Đôi mắt Liên, bóng tối ngập đầy dần,” và “Chỉ thấy lòng buồn man mác trước giờ khắc của ngày tàn.” Thông qua đó, Thạch Lam không chỉ phản ánh cuộc sống phố huyện nghèo mà còn khơi dậy những cảm xúc sâu sắc, tạo nên bầu không khí đau đớn, man mác cho người đọc.

Dưới ánh mắt tinh tế của Thạch Lam, phố huyện hiện lên không chỉ với sự tối tăm mà còn là nỗi đau và sự cô đơn. Những hình ảnh như bãi chợ trống trải, rác rưởi, lá nhãn, lá mía khắc họa sự nghèo nàn, xơ xác của cuộc sống. Ông miêu tả cuộc sống phố huyện không chỉ qua hình ảnh mà còn qua những mùi vị đặc trưng: mùi đất, mùi cát bụi, gợi lên sự khắc nghiệt của đời sống nơi đây. Không chỉ là câu chuyện về phố huyện, tác phẩm còn khắc họa những số phận con người đang mắc kẹt trong sự bế tắc, lặp đi lặp lại và vô vọng.

Cuộc sống đơn điệu nơi phố huyện được miêu tả qua những chi tiết về các nhân vật như đám trẻ nhặt nhạnh sau chợ, gia đình chị Tí, bác Xẩm, tất cả họ sống trong một thế giới tối tăm, buồn tẻ. Chỉ có chuyến tàu đêm từ Hà Nội chạy qua mới mang theo tia hy vọng, phá vỡ sự buồn chán và mở ra ước mơ về một tương lai tươi sáng hơn.

Sự khác biệt của Thạch Lam với nhóm Tự Lực Văn Đoàn là ông không tô hồng cuộc sống thực tại. Thay vào đó, ông dẫn dắt người đọc vào tận sâu trong tâm hồn của con người, vẽ nên bức tranh sống động về phố huyện nghèo mà không cần những chi tiết hài hước như Nguyễn Công Hoan hay sự đau đớn khốc liệt như Nam Cao. Phong cách văn nhẹ nhàng, tinh tế của ông đã tạo nên những hình ảnh khó quên về cuộc sống cơ cực và khơi dậy niềm hy vọng, mơ ước về tương lai.

Đối với chị em Liên, chuyến tàu không chỉ là ký ức về thời gian tươi đẹp ở Hà Nội mà còn là biểu tượng của hy vọng và tương lai. Tiếng ầm ầm của tàu, ánh sáng chói lọi của nó làm xua tan bóng tối và mang lại cho họ chút niềm tin mới mẻ giữa cuộc sống buồn tẻ.

Thạch Lam không gây ấn tượng bằng những tình huống cao trào, nhưng ông đã thành công khi khắc họa chân thực tâm hồn con người. Sự kết hợp tinh tế giữa chất lãng mạn và hiện thực đã giúp ông gợi lên những cảm xúc mạnh mẽ, sâu sắc trong lòng độc giả. Tác phẩm “Hai đứa trẻ” không chỉ là câu chuyện về hiện thực cuộc sống mà còn chứa đựng giá trị nhân văn sâu sắc, khiến người đọc phải suy ngẫm về thân phận con người và những khát vọng chưa thành.

Nghị luận văn học Hai đứa trẻ – Thạch Lam chọn lọc hay nhất – Mẫu số 2

Trong khi các nhà văn thuộc Tự Lực Văn Đoàn thường khắc họa cuộc sống qua những hình ảnh tươi sáng và tràn đầy sức sống, Thạch Lam lại chọn cho mình một con đường sáng tạo độc đáo và riêng biệt. Qua góc nhìn của ông, đời sống không chỉ gói gọn trong những mối tình cuồng nhiệt, mà còn chứa đựng những nỗi đau sâu kín. Ngòi bút của Thạch Lam không dừng lại ở việc phản ánh thực tại, mà còn thâm nhập sâu vào tâm hồn con người, vẽ nên bức tranh sống động về cuộc sống nơi phố huyện nghèo, nơi bóng tối giao thoa với sự cảm thương và những kiếp người lẩn quẩn, bế tắc.

Bức tranh về cuộc sống ở phố huyện mở đầu bằng cảnh tối tăm và khép lại với hình ảnh chờ tàu của chị em Liên cùng những người xung quanh. Bóng tối như một biểu tượng, lan rộng khắp mọi nơi, bao trùm cả không gian, tạo nên bầu không khí nặng nề và u ám. Cuộc sống nơi đây dường như chỉ tồn tại trong sắc màu đen xám, với bóng tối trùm lên cây tre, góc quán, và ánh sáng yếu ớt của những con đom đóm. Mọi thứ đều chìm trong màn đêm dày đặc. Cuộc sống con người tại phố huyện vốn đã khó khăn, lại càng trở nên côi cút, lẻ loi dưới sự bao phủ của bóng tối. Vào đêm, lác đác vài đứa trẻ lom khom nhặt nhạnh tại góc chợ hoang vắng. Chị em Liên lặng lẽ đi lại quanh quẩn, nhưng quán phở của bác Siêu lại không có khách. Những hình ảnh rời rạc và cô đơn, chỉ có vài tia sáng nhỏ nhoi không đủ sức xua tan bóng tối dày đặc, như nhấn chìm cuộc sống của họ – những con người lẻ loi, chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay “mấy chú”, “mấy người”. Bóng tối và sự im lặng trở thành bạn đồng hành, chi phối toàn bộ không gian và thời gian, khiến cho nhịp sống nơi đây trở nên ngưng đọng và nặng nề, gợi lên nỗi đau xót xa, thấm đẫm trong từng chi tiết.

Tuy nhiên, Thạch Lam, với tâm hồn nhạy cảm và sáng tạo, không dừng lại ở việc miêu tả bóng tối. Dù bóng tối có đáng sợ, nhưng cuộc sống quẩn quanh ở góc phố huyện còn đáng sợ hơn. Những người nơi đây đều chìm trong nghèo đói. Đó là chị em Liên, phải trở về phố huyện vì túng quẫn; là bà cụ Thi lẩn thẩn, gia đình bác Xẩm, gánh hàng của chị Tí, và quán phở của bác Siêu… Họ cùng nhau tạo nên một cuộc sống không sôi động, mà trái lại, tẻ nhạt đến kinh hoàng. Chỉ một chi tiết nhỏ như việc chị em Liên không để ý tiếng cười của bà cụ Thi hay cái nhìn thờ ơ về ánh sáng le lói từ gánh phở của bác Siêu đã thể hiện rõ sự heo hút, cô đơn của cuộc sống nơi đây.

Dường như năm tháng trôi qua, họ chỉ lặp lại những công việc buồn tẻ, đơn điệu. Sự đơn điệu ấy khiến cuộc sống trở nên tù túng, ngột ngạt, không có lối thoát, không phương hướng. Với những con người ấy, tương lai dường như đã khép lại, họ không còn hy vọng hay mong chờ điều gì. Hiện tại chỉ là một chuỗi những khó khăn, cơ cực, cùng những công việc lặp đi lặp lại đến nhàm chán. Bức tranh này không chỉ khắc sâu nỗi đau mà còn khơi dậy sự đồng cảm nơi độc giả, khiến ta nghe thấy tiếng than khóc vô vọng của những con người không thể tìm thấy lối thoát.

Cuộc sống ở phố huyện nghèo, với mọi hành động, sự kiện của con người, đều lặp đi lặp lại một cách đơn điệu và buồn tẻ. Nhưng chỉ có chuyến tàu đêm, dù xuất hiện thường xuyên, lại không bao giờ gây nhàm chán. Con tàu trở thành biểu tượng của ước mơ, của niềm hy vọng về một tương lai tươi sáng cho những con người nơi đây. Họ không chỉ đến để buôn bán, mà còn chờ đợi điều gì đó mới mẻ, khác biệt với sự đơn điệu xung quanh. Tiếng tàu ầm ĩ xé tan màn đêm u ám, ánh sáng chói lọi xua tan bóng tối, rồi tàu lại biến mất vào đêm đen. Đối với chị em Liên, con tàu không chỉ nhắc về quá khứ huy hoàng và cuộc sống đầy đủ ở Hà Nội, mà còn mang đến một chút mới lạ, một tia hy vọng nhỏ nhoi cho hiện tại và tương lai. Hình ảnh tàu vụt qua giúp họ thoáng quên đi nỗi bế tắc, nhưng cũng để lại những ước mơ đau đớn trong lòng.

Khác với các nhà văn Tự Lực Văn Đoàn, Thạch Lam không lý tưởng hóa thực tại. Dù là thành viên chủ chốt của nhóm, ông vẫn gắn chặt với đời sống thực, không như những đồng nghiệp khác thường tôn vinh tình yêu cuồng nhiệt hay bi kịch lớn (như trong “Hồn Bướm Mơ Tiên”, “Trăng Sáng”, “Tình Tuyệt Vọng”…). Thạch Lam lại chú trọng vào tình người, và ngòi bút của ông chạm sâu vào tâm hồn, đánh thức những nỗi đau thầm kín. Với phong cách kết hợp giữa lãng mạn và hiện thực, Thạch Lam nổi bật khi viết về cuộc sống của người nghèo, về những nỗi đau âm thầm mà khó quên. Dù không tạo ra tiếng cười sâu sắc như Nguyễn Công Hoan, hay nỗi đau đến tận xương tủy như Nam Cao, nhưng từng đoạn văn nhẹ nhàng, tinh tế của Thạch Lam đã phản ánh chân thực cuộc sống phố huyện và xã hội Việt Nam ngột ngạt, bế tắc thời bấy giờ, để lại trong lòng độc giả những cảm xúc đau thương và đầy nhân văn.

Nghị luận văn học Hai đứa trẻ – Thạch Lam chọn lọc hay nhất – Mẫu số 3

Thạch Lam là một tên tuổi quan trọng trong văn học Việt Nam, nổi bật với phong cách sáng tác tinh tế và độc đáo. Các tác phẩm của ông không chỉ là những bức tranh tĩnh lặng, nhẹ nhàng mà còn chứa đựng chiều sâu nghệ thuật, nổi bật trong dòng văn học hiện thực.

“Hai đứa trẻ” là một tác phẩm tiêu biểu của Thạch Lam, kể về câu chuyện của Liên và An, hai đứa trẻ sống nơi phố huyện nghèo. Dù không sáng tác nhiều, mỗi tác phẩm của ông đều là một bức tranh trữ tình giản dị, nhưng đầy ý nghĩa và cảm xúc.

Tác phẩm của Thạch Lam mang lại cho độc giả cảm giác như đang đọc một bài thơ trữ tình, với giọng văn điềm tĩnh nhưng chứa đựng sự sâu sắc về cảm xúc con người và cảnh vật. “Hai đứa trẻ” cùng nhiều tác phẩm khác đã khám phá những nỗi đau và tình thương cảm của tầng lớp nghèo khổ trong xã hội.

Thạch Lam khéo léo vẽ lên hình ảnh phố huyện lúc chiều tà với tiếng trống thu không, đám mây đỏ rực và tiếng ếch nhái từ đồng quê vọng lại. Cảnh chợ chiều tàn, với đứa trẻ lom khom tìm kiếm giữa rác rưởi, lột tả bóng tối của xã hội lúc bấy giờ.

Bức tranh đêm xuống càng làm nổi bật cảm giác u tối và bí ẩn. Hình ảnh đoàn tàu đêm xuất hiện như một thế giới khác, sáng rực và náo nhiệt, trái ngược hoàn toàn với cuộc sống mờ nhạt của người dân nơi đây. Khi đoàn tàu đi xa, để lại những đốm than đỏ trên đường ray, khung cảnh đầy nỗi buồn và khát khao lại hiện ra trong lòng Liên và An.

Thạch Lam tạo nên sự tương đồng giữa thế giới ngoại cảnh và nội tâm nhân vật trong từng khoảnh khắc. Cảnh chiều buông hay đêm xuống đều phản ánh tâm trạng của nhân vật, giúp độc giả cảm nhận sâu sắc hơn tâm hồn của hai đứa trẻ.

Văn phong nhẹ nhàng, khách quan của Thạch Lam ẩn chứa lòng xót thương sâu sắc với những con người nghèo khổ. Ông miêu tả tâm lý nhân vật tự nhiên và tinh tế, để lại ấn tượng mạnh mẽ và khó phai trong lòng người đọc. Các tác phẩm của Thạch Lam, sau bao nhiêu năm, vẫn giữ nguyên giá trị và có sức sống bền bỉ trong văn học Việt Nam.

Để lại một bình luận

zalo-icon
phone-icon