Văn mẫu lớp 9: Đoạn văn miêu tả vẻ đẹp của Thuý Kiều
Đề bài: Em hãy viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về sắc đẹp của nhân vật Thuý Kiều trong những câu thơ dưới đây:
Kiều càng sắc sảo mặn mà,
So bề tài sắc lại là phần hơn.
Làn thu thủy, nét xuân sơn.
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh.
(Truyện Kiều – Nguyễn Du)
Dàn ý viết đoạn văn miêu tả vẻ đẹp Thúy Kiều
* Vẻ đẹp của Thúy Kiều được Nguyễn Du nhấn mạnh qua những chi tiết:
“sắc sảo”: về trí tuệ
“mặn mà”: về tâm hồn
“càng”: Cho thấy Vân đã đẹp, nhưng kiều so với Vân lại càng đẹp hơn
“Làn thu thủy”: Mắt trong như nước mùa thu
“Nét xuân sơn”: Lông mày đẹp như dãy núi mùa xuân
-> Tổng kết lại là vẻ đẹp của kiều khiến thiên nhiên cũng phải ghen tị: “Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh”.
Đoạn văn miêu tả vẻ đẹp Thuý Kiều – Mẫu 1
Chỉ với vài câu thơ, Nguyễn Du đã vẽ nên bức chân dung Thúy Kiều vừa sắc sảo trong trí tuệ, vừa mặn mà trong tâm hồn. Thật đáng ngưỡng mộ! Ông tập trung khắc họa đôi mắt của Kiều, coi đó là cửa sổ tâm hồn. “Làn thu thủy, nét xuân sơn” mô tả đôi mắt tinh anh, trong trẻo như làn nước mùa thu, long lanh và sáng trong, phản ánh sức sống tươi trẻ cùng trí tuệ thông minh khác thường.
Vẻ đẹp của Kiều thật đằm thắm và có hồn, điểm thêm bởi hai lông mày thanh tú, nhẹ nhàng như dáng núi mùa xuân. Kiều là một tuyệt thế giai nhân, lộng lẫy kiêu sa, đến mức “hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh.” Vẻ đẹp của nàng khiến hoa phải ghen tị với sắc thắm của đôi môi và liễu phải hờn với sự bồng bềnh, mềm mại của mái tóc.
Thông qua nghệ thuật so sánh, nhân hóa và nói quá, Nguyễn Du đã thể hiện một vẻ đẹp quyến rũ khó cưỡng. Chính vì vậy, thiên nhiên phải hờn ghen và đố kị. Qua đó, ông cũng ngầm dự báo rằng tương lai của Kiều sẽ đầy sóng gió và khổ đau. Đúng là một vẻ đẹp sắc nước hương trời!
Đoạn văn miêu tả vẻ đẹp Thuý Kiều – Mẫu 2
So với vẻ đẹp phúc hậu và quý phái của Thúy Vân, Thúy Kiều càng “sắc sảo mặn mà” và “lại là phần hơn.” Tác giả đã miêu tả nàng qua dòng thơ “Làn thu thủy nét xuân sơn,” cho thấy đôi mắt của Kiều trong trẻo như nước mùa thu và đôi lông mày thanh tú như dáng núi mùa xuân. Vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của nàng khiến thiên nhiên cũng phải chịu thua. Câu thơ “Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh” cho thấy đến cả hoa cũng phải ghen tị với nhan sắc hiếm có mà trời ban cho nàng. Tuy nhiên, câu thơ này cũng ngầm báo hiệu rằng cuộc đời Kiều sẽ gặp nhiều trắc trở, sóng gió, thể hiện số phận “tuyệt sắc giai nhân” nhưng lại “hồng nhan bạc mệnh.
Đoạn văn miêu tả vẻ đẹp Thuý Kiều – Mẫu 3
Vẻ đẹp của Thúy Kiều được Nguyễn Du khéo léo sắp xếp sau khi ngợi ca vẻ đẹp của Thúy Vân. Từ “càng” nhấn mạnh sự “sắc sảo mặn mà” của Kiều, nổi bật hơn hẳn so với em gái. Việc đề cập đến Thúy Vân trước tiên nhằm làm nền cho vẻ đẹp của Kiều. Cả hai từ “sắc sảo” và “mặn mà” không chỉ gợi tả nhan sắc mà còn thể hiện tính cách, tài trí của nàng. Thông thường, nét đẹp của những mỹ nhân xưa được hình dung với sự dịu dàng, yếu đuối, nhưng sự “sắc sảo mặn mà” của Thúy Kiều lại là điều đặc biệt. Hai từ láy gợi cảm này như muốn khắc sâu vào tâm trí người đọc vẻ đẹp “khác thường” của nàng. Nhan sắc của Kiều được miêu tả qua các hình ảnh ước lệ như “làn thu thủy” và “nét xuân sơn,” với đôi mắt trong sáng như nước mùa thu, gợi lên sự lanh lợi và sắc sảo. Tuy nhiên, hình ảnh này cũng mang đến nét buồn u uẩn, thể hiện tâm hồn tinh tế và có phần đa mang. Câu thơ “Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh” không chỉ khẳng định vẻ đẹp của Kiều mà còn báo trước một cuộc đời đầy giông bão, bị ghen ghét và đố kị, dự cảm về những trắc trở mà nàng sẽ phải trải qua.
Đoạn văn miêu tả vẻ đẹp Thuý Kiều – Mẫu 4
Trong đoạn trích “Chị Em Thúy Kiều” của Nguyễn Du, Kiều hiện lên như một người con gái tài sắc vẹn toàn. Tác giả sử dụng những hình tượng nghệ thuật ước lệ như “thu thủy,” “xuân sơn,” “hoa,” và “liễu” để khắc họa vẻ đẹp của nàng. Đặc biệt, đôi mắt Kiều được miêu tả rất tinh tế, thể hiện sự tinh anh của tâm hồn và trí tuệ. Hình ảnh “làn thu thủy” gợi lên sự trong sáng và long lanh của đôi mắt, trong khi “nét xuân sơn” tôn lên đôi lông mày thanh tú, góp phần tạo nên vẻ đẹp trẻ trung.
Câu thơ “hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh” càng làm nổi bật vẻ đẹp mĩ lệ và sắc sảo của Kiều, khiến thiên nhiên cũng phải ghen tị. Qua đó, Nguyễn Du ngầm báo hiệu rằng số phận của Kiều sẽ gặp nhiều trắc trở và sóng gió. Không chỉ sở hữu vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, Kiều còn là một cô gái thông minh, tài hoa, với tài năng đạt đến mức lý tưởng trong các lĩnh vực cầm, kì, thi, họa. Đặc biệt, tài đàn của nàng nổi bật hơn cả, thể hiện tâm hồn nhạy cảm qua khúc “bạc mệnh” mà Kiều tự sáng tác, khiến người nghe cảm nhận được nỗi buồn thương sâu sắc.
Chỉ trong vài câu thơ, Nguyễn Du đã khéo léo miêu tả vẻ đẹp và tài năng của Kiều, đồng thời dự báo về tương lai đầy sóng gió mà nàng sẽ phải trải qua.
Đoạn văn miêu tả vẻ đẹp Thuý Kiều – Mẫu 5
Những câu thơ trên miêu tả vẻ đẹp của Thúy Kiều sau khi ngợi ca vẻ đẹp của Thúy Vân. Từ “càng” được dùng để nhấn mạnh vẻ “sắc sảo mặn mà” của Kiều, nổi bật hơn hẳn so với em gái. Vân được nói đến trước nhằm tạo nền cho vẻ đẹp nổi bật của Kiều. Cả hai từ “sắc sảo” và “mặn mà” không chỉ gợi tả nhan sắc mà còn phản ánh tính cách và trí tuệ của nàng.
Khi nhắc đến nét đẹp của mĩ nhân xưa, người ta thường hình dung đến vẻ liễu yếu, mềm mại. Do đó, sự “sắc sảo mặn mà” của Thúy Kiều thực sự là điều đặc biệt. Bằng cách sử dụng hai từ láy gợi cảm, tác giả khắc sâu vào tâm trí người đọc vẻ đẹp “khác thường” của Thúy Kiều. Nhan sắc của nàng được miêu tả thông qua những hình ảnh ước lệ như “thu thủy,” “xuân sơn,” “hoa,” và “liễu.”
Câu thơ “làn thu thủy” ám chỉ đôi mắt trong sáng, long lanh như nước mùa thu, gợi lên vẻ thông minh và sắc sảo. Tuy nhiên, hình ảnh này cũng mang đến cảm giác buồn bã, thể hiện tâm hồn nhạy cảm của nàng. Câu thơ “hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh” không chỉ tôn vinh vẻ đẹp của Kiều mà còn báo hiệu một cuộc đời đầy sóng gió, với những ghen tị và đố kị mà nàng sẽ phải đối mặt.
Đoạn văn miêu tả vẻ đẹp Thuý Kiều – Mẫu 6
Dưới ngòi bút tài hoa của Nguyễn Du, Thúy Kiều hiện lên như một người con gái sở hữu vẻ đẹp khiến cả thiên nhiên phải ghen tị. Tác giả đã khéo léo sử dụng các hình ảnh nghệ thuật ước lệ như “thu thủy,” “xuân sơn,” hoa, và liễu để miêu tả nàng, một tuyệt thế giai nhân. Vẻ đẹp của Kiều được thể hiện đặc biệt qua đôi mắt, nơi phản ánh tâm hồn và trí tuệ của nàng. Đôi mắt ấy như biết nói, mang sức rung cảm mạnh mẽ.
Hình ảnh “làn thu thủy” gợi lên vẻ đẹp trong sáng, long lanh và linh hoạt của đôi mắt, trong khi “nét xuân sơn” tôn lên đôi lông mày thanh tú trên gương mặt trẻ trung. Câu thơ “hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh” làm nổi bật vẻ đẹp sắc sảo, quyến rũ của Kiều, khiến thiên nhiên phải sinh lòng ghen ghét và đố kị. Đồng thời, qua chi tiết này, Nguyễn Du cũng ngầm báo hiệu rằng số phận của Kiều sẽ đầy những sóng gió và trắc trở. Chỉ với vài câu thơ, Nguyễn Du không chỉ khắc họa vẻ đẹp hoàn mỹ của Kiều mà còn dự báo trước một tương lai đau khổ và đầy thử thách.
Đoạn văn miêu tả vẻ đẹp Thuý Kiều – Mẫu 7
Trong gia đình họ Vương, có hai cô con gái đến tuổi cập kê, cả hai đều xinh đẹp một cách rực rỡ. Thúy Vân, em gái, sở hữu vẻ đẹp phúc hậu: khuôn mặt đầy đặn như vầng trăng rằm, lông mày cân đối như đôi râu ngài, lời nói đoan trang, nụ cười rực rỡ như hoa, mái tóc dày mượt như mây, và làn da trắng ngần như tuyết. Vẻ đẹp của nàng so với những gì đẹp nhất trong thiên nhiên còn phải nhường bước cho nàng.
Trong khi đó, Thúy Kiều lại có vẻ đẹp mặn mà hơn, tài sắc vẹn toàn. Đôi mắt của Kiều trong sáng, long lanh như làn nước mùa thu; lông mày nàng như dáng núi yểu điệu của mùa xuân. Vẻ đẹp ấy khiến những cây hoa, loài thảo mộc cũng phải ghen tị, thậm chí làm cho nước non nghiêng ngả. Về tài năng, Kiều thông thạo đủ mọi lĩnh vực, thật xứng danh là một tuyệt sắc giai nhân với tài năng thiên bẩm đáng trân trọng.
Đoạn văn miêu tả vẻ đẹp Thuý Kiều – Mẫu 8
Truyện Kiều” của Nguyễn Du là một kiệt tác trong văn học Việt Nam, trong đó hình tượng nàng Kiều đại diện cho những người con gái tài sắc vẹn toàn. Vẻ đẹp ấy được thể hiện rõ nét trong đoạn trích “Chị em Thúy Kiều”. Trước khi miêu tả Kiều, Nguyễn Du đã khắc họa vẻ đẹp của Thúy Vân với câu thơ “Khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang”. Ông sử dụng nghệ thuật đòn bẩy, đặt vẻ đẹp của hai người cạnh nhau để làm nổi bật Kiều.
So với Thúy Vân, Kiều “càng sắc sảo, mặn mà”. Vẻ đẹp của Kiều thể hiện qua đôi mắt “làn thu thủy”, long lanh như dòng nước mùa thu, và “nét xuân sơn” với cặp lông mày đẹp như dáng núi mùa xuân. Tác giả đã dùng nghệ thuật ước lệ, lấy thiên nhiên làm thước đo cho vẻ đẹp của người con gái đang độ tuổi xuân thì. Không chỉ vậy, Kiều còn xinh đẹp đến nỗi khiến “hoa ghen”, “liễu hờn”. Biện pháp nhân hóa này thể hiện sự tủi hờn của thiên nhiên khi đứng trước một nàng Kiều sắc nước hương trời.
Vẻ đẹp của Thúy Kiều không chỉ nằm ở ngoại hình mà còn ở tài năng tuyệt vời. Nàng là một người thông minh, cầm kỳ thi họa không thể làm khó. Kiều tinh thông âm luật, chơi Hồ cầm còn hay hơn cả người Hồ. Hơn nữa, nàng tự sáng tác khúc “Bạc mệnh”, khiến người nghe cảm thấy đau thương và xót xa. Thúy Kiều vừa là mỹ nhân tuyệt sắc, vừa là tài năng xuất chúng. Qua hình tượng Kiều, ta thấy tấm lòng trân trọng và yêu thương của Nguyễn Du đối với những người tài hoa nhưng bất hạnh.
Đoạn văn Phân tích vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều
Mẫu 1
Truyện Kiều của đại thi hào Nguyễn Du được coi là kiệt tác của văn học trung đại Việt Nam, xoay quanh nhân vật Thúy Kiều – một cô gái tài sắc vẹn toàn. Trong trích đoạn “Chị em Thúy Kiều”, Nguyễn Du dành mười hai câu thơ để miêu tả vẻ đẹp và tài năng của nàng, bắt đầu bằng việc khắc họa Thúy Vân, làm đòn bẩy cho vẻ đẹp tuyệt mỹ của Thúy Kiều.
Nhà thơ mở đầu bằng hình ảnh sắc đẹp: “Làn thu thuỷ, nét xuân sơn/ Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh”. Vẻ đẹp của Kiều được thể hiện qua những hình ảnh ước lệ tượng trưng, nơi thiên nhiên trở thành thước đo cho vẻ đẹp con người. Đôi mắt nàng trong sáng như hồ nước mùa thu, còn hàng lông mày lại thanh thoát như dáng núi xuân. Vẻ đẹp ấy vượt qua mọi khuôn mẫu tự nhiên, khiến thiên nhiên phải “ghen” và “hờn”. Nghệ thuật nhân hóa với hình ảnh “hoa ghen, liễu hờn” cùng thành ngữ chỉ mỹ nhân “nghiêng nước nghiêng thành” gợi lên vẻ đẹp tuyệt sắc “có một không hai” của Kiều, đồng thời báo trước những truân chuyên, éo le trong cuộc đời nàng.
Không chỉ xinh đẹp, Thúy Kiều còn có tài năng xuất sắc: “Thông minh vốn sẵn tính trời/ Pha nghề thi họa đủ mùi ca ngâm”. Nàng không chỉ tinh thông cầm, kỳ, thi, họa mà còn sở hữu trí thông minh vượt trội. Kiều có khả năng chơi đàn tỳ bà – loại đàn khó, và sáng tác khúc nhạc “Bạc mệnh” khiến người nghe phải thổn thức. Những điều này phản ánh trái tim đa sầu, đa cảm của một tài hoa.
Vẻ đẹp và tài năng của Kiều báo hiệu một cuộc đời đầy sóng gió. Những câu thơ của Nguyễn Du không chỉ ca ngợi vẻ đẹp, tài năng của Kiều mà còn mang ý nghĩa nhân đạo sâu sắc, thể hiện tài năng vĩ đại của nhà thơ trong việc khắc họa số phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến.
Mẫu 2
Nguyễn Du là bậc thầy trong việc sử dụng ngôn ngữ và miêu tả nhân vật. Vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều được ông khắc họa chi tiết, đặc sắc trong đoạn trích “Chị em Thúy Kiều”. Để làm nổi bật vẻ đẹp của Kiều, ông đã khéo léo miêu tả Thúy Vân trước. Kiều có một nhan sắc tuyệt mỹ, được diễn tả qua bút pháp ước lệ quen thuộc, với hình ảnh thiên nhiên làm thước đo. Thay vì miêu tả cụ thể khuôn mặt, Nguyễn Du tập trung vào đôi mắt nàng, dùng nghệ thuật “điểm nhãn”. Đôi mắt của Kiều hiện lên như hồ nước mùa thu sâu thẳm, trong trẻo, còn lông mày mềm mại như dáng núi xuân.
Vẻ đẹp của Kiều khiến thiên nhiên phải “ghen”, “hờn”, với nghệ thuật nhân hóa “hoa, liễu” biết “ghen, hờn” và thành ngữ “nghiêng nước nghiêng thành” gợi tả sắc đẹp làm khuynh đảo. Tuy nhiên, vẻ đẹp ấy cũng báo hiệu cho một cuộc đời hồng nhan đầy truân chuyên. Kiều không chỉ có nhan sắc “chim sa cá lặn” mà còn tài năng vượt trội: “Thông minh vốn sẵn tính trời/ Pha nghề thi họa đủ mùi ca ngâm”. Khác với những tiểu thư phong kiến, Kiều không chỉ thành thạo cầm kỳ thi họa mà còn xuất sắc ở nghệ thuật đàn và sáng tác.
Nàng không chỉ thuộc “bậc ngũ âm” trong nhạc cổ mà còn chơi được đàn tỳ bà – một loại đàn khó học. Khúc nhạc “Bạc mệnh” nàng sáng tác khiến người nghe phải rơi lệ, gợi lên một trái tim đa sầu, đa cảm và dự cảm về số phận bi kịch. Nguyễn Du đã rất tinh tế khi sử dụng nghệ thuật ước lệ, điểm nhãn, cùng các biện pháp so sánh, nhân hóa để miêu tả vẻ đẹp và tài năng của Kiều. Qua đó, ông thể hiện cảm hứng ca ngợi vẻ đẹp và tài năng con người, một giá trị nhân đạo sâu sắc trong tác phẩm.